Xuân Mai

GIỌT BUỒN TRĂM NĂM



Trăm năm hồn mình rơi xuống
Chìm sâu dưới một dòng sông
Trăm năm vẫn còn luống cuống
Thấy mình trên một nhánh rong
 
Trăm năm đá buồn rêu phủ
Ngàn xưa cách biệt nhân gian
Tịch liêu giữa dòng nước lũ
Mơ gì những chuyến đò ngang
 
Trăm năm sông đời vẫn chảy
Trôi nhanh về chốn hư không
Sông ơi! Nhắn dùm bên ấy
Hẹn về cuối một mùa đông
 
Trăm năm khô cằn suối nhỏ
Chờ mong từng giọt mưa rơi
Thương ai chìm trong bụi đỏ
Trên đường thiên lý mù khơi
 
Trăm năm nghe lời kinh khổ
Chờ mong từng giọt bao dung
Giọt thương hãy vào quán trọ
Giọt buồn tan giữa mông lung…
 
Xuân Mai

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 10 tháng 2 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "GIỌT BUỒN TRĂM NĂM"